Main
Quyết ý đi cùng anh
Quyết ý đi cùng anh
Mộc Phạn
5.0
/
5.0
0 comments
Đối với Lục Quyển Nhĩ mà nói, việc đáng xấu hổ nhất trong tuổi thanh xuân chính là khi lần đầu tiên tập trung huấn luyện quân sự đã làm rơi chiếc tất từ trong ba lô ra, mà đáng ngại nhất là bị Đinh Mùi nhìn thấy. Nhất là lúc đang có hai chàng trai vây quanh lấy cô, bên trái là thanh mai trúc mã, bên phải là một chàng trai trẻ đẹp trai. Vấn đề khó khăn trong việc quyết định dành tình cảm cho họ không phải là lựa chọn ai mà là làm tổn thương ai Cũng như Ánh sao ban ngày đã từng được xuất bản, các truyện khác của Mộc Phạn hầu như đều nhận được những nhận xét, đánh giá tốt về cuốn sách khi đăng tải trên các trang văn học mạng. Sự nhẹ nhàng, vui vẻ, kết thúc hợp lý trong mỗi cuốn sách đều được bạn đọc ưa thích và đón đọc các tác phẩm của cô. *** Chỉ một câu thôi, tuổi trẻ không có kinh nghiệm! Nhưng nếu được làm lại một lầ nữa, cô vẫn sẽ rung động với người ấy như thế thôi. Sự rung động trong giây phút đó, phải dung cả một đời để kiên trì bảo vệ. “Lục Quyển Nhĩ! Đừng giả vờ ngốc nữa, anh cho em danh phận được sai khiến anh, em không dám nhận phải không?” Câu cuối cùng anh định hỏi cô có nhận hay không, thấy khí thế có vẻ yếu, vội vàng đổi thành “Không dám nhận phải không?”, xem ra rất phù hợp với phong cách của anh, cho dù anh đang ngượng ngùng vô cùng. “Danh phận gì? Có được bao nhiêu quyền lợi? Anh à, chúng ta đừng nói tới những chuyện không thực tế ấy nữa.” “Sao lại không thực tế?” Đinh Mùi cầm điện thoại lên, bấm số: “Các cậu, giúp mình tìm địa chỉ của phòng Đăng ký kết hôn gần nhất, khu vực nào á? Tất cả, mình đang ở đâu hả? Trên đường vành đai ba. Ừ, ừ bên đường vành ốn có phải không, biết rồi, cúp máy đã”. Trái tim, liệu có phải vì đã trống rỗng nên đã biến mất rồi không? Đưa tay lên sờ sờ, vẫn ổn, vẫn còn nguyên đó. Ở nơi sâu thẩm đau âm ỉ ấy, vẫn thấy đau, nhưng đa phần nổi đau đã bị đè nén xuống rồi, xuống tận cùng của trái tim. Chỉ những lúc một mình đi giữa những con đường tối đen như mực và vắng vẻ, những lúc ăn cơm một mình, những lúc cô đơn một mình chìm vào giấc ngủ, nỗi đau đó mới nhói lên khiến cô nhức nhối. Sau đó, tỉnh dậy vì nước mắt đã chảy tự bao giờ, như muốn tự thuyết phục bản thân. Biệt ly, rồi cũng sẽ đến ngày đó, cô chỉ là muốn nó đến sớm hơn mà thôi. *** Đôi nét về tác giả: Mộc Phan là một người rất thích đọc sách. Tự tin nhưng không tự kiêu, nhìn qua có vẻ thông minh nhưng thực chất lại rất hồ đồ. Thích viết văn để chia sẻ với mọi người. Một số tác phẩm: - Trần thế - Ánh sao ban ngày - Phi Lai Phong của tôi - Quyết ý đi cùng anh
Comments of this book
There are no comments yet.